“Tính Thiêng Liêng của Sự Sống Con Người” Có Nghĩa Là Gì?
13/03/2025
Mục Đích của Đức Chúa Trời Trong Thập Tự Giá Là Gì?
14/03/2025
“Tính Thiêng Liêng của Sự Sống Con Người” Có Nghĩa Là Gì?
13/03/2025
Mục Đích của Đức Chúa Trời Trong Thập Tự Giá Là Gì?
14/03/2025

Đức Chúa Giê-xu Christ: Chiên Con của Đức Chúa Trời

xr:d:DAFXk0WDSFg:25,j:45162075609,t:23011320

Hình ảnh Chiên Con của Đức Chúa Trời là một chủ đề xuyên suốt trong toàn bộ lịch sử cứu chuộc. Chủ đề này có thể được truy nguyên từ Sáng Thế Ký 22, khi Đức Chúa Trời kêu gọi Áp-ra-ham lên núi Mô-ri-a và dâng con trai mình, Y-sác, làm của lễ. Áp-ra-ham, trong sự vâng lời Đức Chúa Trời, đã sẵn sàng làm điều đó, nhưng vào giây phút cuối cùng, sau khi ông đã trói Y-sác lên bàn thờ và chuẩn bị hạ dao xuống, Đức Chúa Trời đã ngăn ông lại, và phán, “Đừng ra tay hại đứa trẻ, và cũng không được làm gì nó cả; bây giờ, Ta biết rằng con thật lòng kính sợ Đức Chúa Trời, vì con không tiếc con mình với Ta, dù là đứa con duy nhất của con.” (c. 12). Sau đó, Áp-ra-ham nghe có tiếng động phía sau mình, và khi quay lại ông thấy một con chiên đực bị mắc sừng trong bụi rậm. Đức Chúa Trời đã cung ứng một con chiên con để thay thế cho con trai của Áp-ra-ham. Tất nhiên, Sáng Thế Ký 22 không hề nói rằng con chiên đực mà Áp-ra-ham bắt và dâng thay cho Y-sác là một của lễ chuộc tội. Tuy nhiên, đó vẫn là một của lễ thay thế, và đó chính là ý nghĩa nền tảng cho sự chuộc tội của Đấng Christ. Chúa Giê-xu đóng vai trò Đấng thay thế chúng ta, và Đức Chúa Trời trút cơn thịnh nộ của Ngài vì tội lỗi của chúng ta lên Chúa Giê-xu thay vì lên chúng ta. Vậy, Đức Chúa Trời đã tự mình cung ứng một Chiên Con và chấp nhận sự hy sinh thay thế đó. 

Đức Chúa Trời trút cơn thịnh nộ của Ngài vì tội lỗi của chúng ta lên Chúa Giê-xu thay vì lên chúng ta.

Tương tự, hình ảnh Chiên Con của Đức Chúa Trời đã được dự báo rõ ràng trong Lễ Vượt Qua. Khi Đức Chúa Trời chuẩn bị giáng tai vạ cuối cùng trên người Ai Cập, sự hủy diệt tất cả con trai đầu lòng, bao gồm cả thái tử của Pha-ra-ôn, Ngài đã truyền lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên giết những con chiên không tì vết và bôi máu chúng lên khung cửa nhà mình. Đức Chúa Trời đã hứa sẽ bỏ qua tất cả những ngôi nhà có bôi huyết chiên con trên khung cửa (Xuất. 12:3–13). Như huyết của những con chiên đó đã giúp dân Y-sơ-ra-ên được giải cứu khỏi cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời, Chiên Con của Đức Chúa Trời đã chuộc dân Ngài khỏi hình phạt lẽ ra họ phải chịu vì tội lỗi của mình.

Với hình ảnh này trong Sáng Thế Ký 22, Xuất Ê-díp-tô Ký 12, và các phân đoạn khác trong Cựu Ước, thật thiếu suy xét khi cho rằng danh hiệu “Chiên Con của Đức Chúa Trời” chỉ là một sự sáng tạo của sứ đồ Giăng. Những lời của Giăng Báp-tít xuất phát từ sự hiểu biết của ông về Cựu Ước, vốn là Kinh Thánh thiêng liêng của người Do Thái trong thời của Đấng Christ.

Mặc dù chương đầu tiên của sách Giăng sử dụng rất nhiều danh hiệu quan trọng cho Chúa Giê-xu—”Chiên Con của Đức Chúa Trời”, “Con Đức Chúa Trời”, “Đấng Mê-si-a”, “Con Người”,  và nhiều danh hiệu khác—tôi không nghĩ rằng Giăng Báp-tít, Anh-rê, Na-tha-na-ên, hay bất kỳ môn đồ nào hiểu trọn vẹn ý nghĩa của những danh hiệu này. Giăng Báp-tít, người đã nói, “Kìa! Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi của thế gian đi!” sau đó bị tống vào tù và sai sứ giả đến với Chúa Giê-xu, hỏi: “Thầy có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi đấng khác?” (Lu-ca 7:20). Câu hỏi này cho thấy rằng dù đã làm chứng một cách mạnh mẽ về thân vị của Chúa Giê-xu, Giăng vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ về Ngài. Vấn đề là Giăng có những kỳ vọng riêng của mình. Ông kỳ vọng Chiên Con của Đức Chúa Trời sẽ đến và giải phóng dân tộc khỏi sự cai trị của người La Mã, giống như bao người khác. Khi thấy Chúa Giê-xu chỉ đi khắp nơi giảng dạy, ông bắt đầu bối rối.

Chiên Con của Đức Chúa Trời đã chuộc dân Ngài khỏi hình phạt mà họ đáng phải chịu vì tội lỗi của mình.

Chúa Giê-xu nói với các sứ giả của Giăng: “Hãy về thuật lại cho Giăng những điều các ngươi đã thấy và nghe: người mù được sáng, người què được đi, người phong hủi được sạch, người điếc được nghe, người chết được sống lại, người nghèo được nghe Tin Lành” (Lu-ca 7:22). Trước sự hoài nghi của Giăng, Chúa Giê-xu chỉ ra các phép lạ của Ngài để xác nhận danh tính của Ngài. Ngài cũng đề cập đến lời tiên tri về Đấng Mê-si-a trong Ê-sai 61:1-2a, cho biết:

“Thần của Chúa Giê-hô-va ngự trên Ta,
Vì Đức Giê-hô-va đã xức dầu
cho Ta để giảng tin lành cho người nghèo;
Ngài sai Ta đến để rịt lành những tấm lòng tan vỡ,
để công bố tự do cho kẻ bị bắt giữ,
và cho những người bị cầm tù được ra khỏi ngục;
để công bố năm thi ân của Ðức Giê-hô-va.”

Dường như Chúa Giê-xu đang nói: “Giăng, nếu ngươi thật sự nghiên cứu Kinh Thánh, ngươi đã không cần phải hỏi liệu Ta có phải là Đấng phải đến hay không. Ngươi không cần phải tìm kiếm một đấng khác. Từ đầu ngươi đã có đúng Đấng ngươi cần. Ta là Chiên Con của Đức Chúa Trời.”

Phi-e-rơ cũng bối rối, ngay cả khi ông đã tuyên xưng đức tin mạnh mẽ tại Sê-sa-rê Phi-líp. Để trả lời câu Chúa Giê-xu hỏi các môn đồ về danh tính của Ngài, Phi-e-rơ đáp: “Thầy là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống” (Ma-thi-ơ 16:16). Chúa Giê-xu khẳng định lời tuyên xưng đó là đúng và gọi Phi-e-rơ “có phước” vì đã nhận biết được thân vị của Ngài. Nhưng ngay sau đó, khi Chúa Giê-xu nói với các môn đồ rằng Ngài phải lên Giê-ru-sa-lem để chịu khổ và chịu chết, Phi-e-rơ trách Ngài và nói: “Việc này sẽ không xảy đến cho Chúa!” (16:22b). Một phút trước Phi-e-rơ khẳng định rằng Chúa Giê-xu là Đấng Mê-si-a, nhưng ngày sau đó, ông lại bộc lộ rằng mình chưa thật sự hiểu hết ý nghĩa của việc Chúa Giê-xu là Đấng Mê-si-a.

Tất nhiên, chúng ta cũng dễ rơi vào sự bối rối tương tự. Chỉ khi chúng ta nhìn vào toàn bộ bức tranh, bao gồm thập tự giá, sự phục sinh, sự thăng thiên, và sự tuôn đổ của Đức Thánh Linh vào Lễ Ngũ Tuần, chúng ta mới bắt đầu nhận ra chiều sâu và sự phong phú của tất cả những điều Đức Chúa Trời muốn bày tỏ qua lời công bố của sử giả của Ngài, rằng “Kìa! Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi của thế gian đi!”


Bài viết này được xuất bản lần đầu trên Blog của Mục vụ Ligonier

R.C. Sproul
R.C. Sproul
Tiến sĩ R.C. Sproul là người sáng lập Mục vụ Ligonier, mục sư giảng dạy đầu tiên tại Saint Andrew’s Chapel tại Sanford, Florida, chủ tịch đầu tiên của Reformation Bible College, và là tổng biên tập của tạp chí Tabletalk. Chương trình phát thanh của ông, Renewing Your Mind, vẫn được phát sóng hàng ngày trên hàng trăm đài phát thanh khắp thế giới và cũng có thể nghe trực tuyến. Ông là tác giả của hơn một trăm cuốn sách, bao gồm The Holiness of God, Chosen by God, và Everyone’s a Theologian. Ông được thế giới công nhận vì khả năng biện hộ rõ ràng về tính vô ngộ của Kinh Thánh và nhu cầu dân sự Đức Chúa Trời phải đứng vững với sự xác tín vào Lời Ngài.