
Ngày Cải Chánh Là Gì?
17/04/2025
5 Điều Bạn Nên Biết Về John Calvin
06/05/2025Lời Khuyên của Luther về Đời Sống Cơ Đốc

Quyền tối thượng của Đức Chúa Trời, sự cứu rỗi bởi ân điển, sự xưng công chính bởi đức tin, và sự sống mới trong sự hiệp nhất với Đấng Christ có ý nghĩa gì đối với đời sống của người Cơ Đốc? Theo Luther, chúng mang bốn hàm ý:
Hàm ý đầu tiên là sự hiểu biết rằng Cơ Đốc nhân là simul iustus et peccator, 1 nghĩa là vừa được xưng công chính đồng thời vẫn là một tội nhân. Nguyên tắc này, có thể được Luther xây dựng bởi cảm hứng từ John Tauler trong cuốn Theologia Germanica, là một nguyên tắc mang tính ổn định cao: khi nhìn vào chính mình, tôi chỉ thấy một tội nhân; nhưng khi nhìn vào bản thân trong Đấng Christ, tôi thấy một người được kể là công chính nhờ sự công chính trọn vẹn của Ngài. Như vậy, người đó có thể đứng trước Đức Chúa Trời với sự công chính như chính Chúa Jêsus Christ—bởi vì sự công chính ấy không phải đến từ bản thân, mà đến từ Đấng Christ. Ở đây chúng ta được bảo đảm.
Hàm ý thứ hai là khám phá ra rằng Đức Chúa Trời đã trở thành Cha của chúng ta trong Đấng Christ. Chúng ta được chấp nhận. Một trong những tường thuật hay nhất trong bài Table Talk của Luther, có lẽ mang tính quan trọng, được ghi lại bởi John Schlaginhaufen, một người có phần u sầu nhưng rất được yêu mến:
Đức Chúa Trời chắc hẳn thân thiện với tôi hơn nhiều và nói với tôi theo cách thân thiện hơn so với cách Katy nói với Martin nhỏ bé của chúng tôi. Cả Katy và tôi không thể nào cố ý móc mắt hay làm hại con mình. Đức Chúa Trời càng không thể làm vậy. Ngài hẳn có lòng kiên nhẫn đối với chúng ta. Ngài đã chứng minh điều đó qua việc sai chính Con Ngài đến trong xác thịt giống chúng ta để chúng ta có thể trông cậy Ngài và nhận lãnh điều tốt nhất từ Ngài. 2
Thứ ba, Luther nhấn mạnh rằng đời sống trong Đấng Christ đồng nghĩa với việc bước đi trên con đường thập tự. 3 Nếu chúng ta hiệp một với Đấng Christ, đời sống chúng ta sẽ phản chiếu hình ảnh của Ngài. Con đường dành cho cả hội thánh chân chính và Cơ Đốc nhân thật không phải là con đường “thần học vinh hiển” (theologia gloriae) mà là “thần học thập tự giá” (theologia crucis). Điều này tác động đến đời sống nội tâm của chúng ta khi chúng ta làm chết bản ngã xác thịt, và thể hiện ra bên ngoài qua việc đồng hành cùng hội thánh trong những nỗi đau chung. Thần học vinh hiển thời trung cổ phải được thay thế bằng thần học thập tự giá. Dù có những khác biệt trong sự hiểu biết về tính chất cụ thể của các thánh lễ, Luther và Calvin lại đồng thuận ở điểm này. Nếu chúng ta hiệp nhất với Đấng Christ trong sự chết và sự sống lại của Ngài và được ấn chứng bởi phép báp-tem (như Phao-lô dạy trong Rô-ma 6:1-14), thì toàn bộ đời sống Cơ Đốc nhân sẽ là một hành trình vác thập tự giá:
Thập tự giá của Đấng Christ không chỉ ám chỉ cây gỗ mà Ngài đã mang và bị đóng đinh lên, mà còn biểu thị cho mọi hoạn nạn mà người tin Chúa phải trải qua. Những nỗi đau ấy cũng chính là sự thương khó của Đấng Christ, như 2 Cô-rinh-tô 1:5 cho biết: “Vì như sự đau đớn của Đấng Christ tràn đầy trong chúng tôi”, cũng như trong Cô-lô-se 1:24 có chép: “Hiện nay tôi vui mừng trong sự gian khổ vì anh em, và cũng vì thân thể Ngài là hội thánh, mà đem thân xác mình hoàn tất phần còn lại trong sự thương khó của Đấng Christ”. Do đó, thập giá của Đấng Christ nói chung tượng trưng cho mọi đau khổ mà hội thánh phải chịu vì danh Chúa. 4
Theo Luther, sự hiệp nhất của người tin Chúa với Đấng Christ trong sự chết, sự sống lại và công tác của Ngài chính là chiếc lăng kính giúp Cơ Đốc nhân hiểu và nhìn nhận mọi kinh nghiệm trong đời sống hằng ngày. Chính điều này – thần học thập tự giá (theologia crucis) – làm cho mọi điều trở nên rõ ràng và giúp chúng ta hiểu được những thăng trầm trong đời sống Cơ Đốc:
Việc nhận biết điều này thật sự mang lại lợi ích, vì nhờ đó chúng ta sẽ không bị nhấn chìm trong đau buồn hay thất vọng khi bị kẻ thù bắt bớ, loại trừ hoặc hủy diệt một cách tàn nhẫn. Tuy nhiên, theo gương của Phao-lô, chúng ta hãy tự nhắc nhở mình rằng chúng ta phải khoe mình về thập tự giá mà chúng ta đang mang — không phải vì tội lỗi của chúng ta, mà vì cớ Đấng Christ. Nếu chúng ta chỉ tập chú những đau khổ mà chúng ta phải chịu, chúng không chỉ trở nên nặng nề mà còn khó lòng chịu đựng được; nhưng khi chúng ta có thể nói: “Sự đau đớn của Ngài (Chúa ôi) đầy dẫy trong chúng con”; hoặc, như được chép trong Thi Thiên 44 rằng: “Thật, vì Chúa mà chúng con bị giết hại suốt ngày”, thì những đau khổ này không chỉ trở nên dễ chịu mà còn trở nên ngọt ngào, như lời Ngài đã phán “Vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng” (Mat 11:30) 5
Thứ tư, đời sống Cơ Đốc được đặc trưng bởi sự đảm bảo và niềm vui. Đây là một trong những điểm nổi bật của cuộc Cải Chánh, và cũng là một điều dễ hiểu. Cuộc Cải Cách đã tái khám phá về sự công chính—rằng thay vì phải nỗ lực để đạt được sự công chính như mong đợi, đời sống Cơ Đốc thực sự bắt đầu từ sự công chính đó—đã mang lại một sự giải phóng đáng kinh ngạc, lấp đầy tâm trí, ý chí và tình cảm của con người bằng niềm vui. Điều này có nghĩa là giờ đây người ta có thể bắt đầu sống với niềm tin vào một tương lai vinh quang đã được định sẵn. Chắc chắn rằng, ánh sáng đó phản chiếu vào cuộc sống hiện tại, mang đến sự giải phóng và thư thái sâu sắc.
VUI MỪNG TỘT ĐỘ
Theo Luther, đời sống Cơ Đốc là một đời sống được xây dựng trên nền tảng Phúc Âm, được Phúc Âm củng cố và tôn vinh Phúc Âm, thể hiện sự tự do và ân điển tối thượng của Đức Chúa Trời, và sống với tinh thần biết ơn Đấng Cứu Thế đã hy sinh vì chúng ta, hiệp nhất với Ngài trong việc mang thập tự giá cho đến khi cái chết bị đánh bại và đức tin trở thành hiện thực.
Có lẽ, vào năm 1522, khi ngồi nghe Luther giảng vào một Chủ Nhật tại nhà thờ ở Borna, một số người trong hội chúng đã tự hỏi điều gì trong thông điệp phúc âm này đã khiến Martin trở nên đầy hứng khởi, nếu không nói là đã thay đổi anh hoàn. Điều đó có khả năng xảy ra với họ không? Luther hiểu suy nghĩ của họ. Ông ta đã bước lên bục giảng với sự sẵn sàng trả lời những thắc mắc của họ:
Nhưng Phúc Âm là gì? Đó chính là, Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài đến thế gian để cứu tội nhân, Giăng 3:16, và để giày đạp địa ngục, đắc thắng sự chết, cất tội lỗi đi và làm thỏa đáng luật pháp. Nhưng bạn phải làm gì? Không gì khác ngoài việc chấp nhận điều này và nhìn lên Đấng Cứu Chuộc của bạn, vững tin rằng Ngài đã làm tất cả điều này vì lợi ích của bạn và ban cho bạn tất cả những điều đó như là của riêng bạn, để khi đối diện với nỗi sợ hãi của cái chết, tội lỗi và địa ngục, bạn có thể mạnh mẽ tuyên bố và hoàn toàn tin tưởng vào điều đó, và nói rằng: Dù tôi không tuân giữ trọn vẹn luật pháp, dù tội lỗi vẫn còn và tôi lo sợ cái chết và địa ngục, nhưng từ Phúc Âm, tôi biết rằng mọi công việc cần thiết Đấng Christ đã thực hiện thay tôi. Tôi chắc chắn rằng Ngài không nói dối, lời hứa của Ngài chắc chắn sẽ được ứng nghiệm. Và như một minh chứng của điều này, tôi đã nhận phép báp-tem….
Niềm tin của tôi được đặt trên nền tảng này. Vì tôi biết rằng Chúa tôi, Đấng Christ, đã đắc thắng sự chết, tội lỗi, âm phủ và ma quỷ vì lợi ích của tôi. Vì Ngài là Đấng vô tội, như Phi-e-rơ đã nói “Ngài chưa hề phạm tội, trong miệng Ngài không thấy có chút chi dối trá” (1 Phi. 2:22). Vì vậy, tội lỗi và sự chết không thể đánh bại Ngài, âm phủ không thể giam giữ Ngài, Ngài trở thành Chúa tể của chúng, và Ngài ban sự chiến thắng này cho tất cả những ai tiếp nhận và tin nơi Ngài. Tất cả những điều này không phải do công lao hay việc làm của tôi, nhưng bởi ân điển, sự tốt lành và nhân từ của Ngài.6
Luther đã từng nói, “Nếu tôi có thể tin rằng Chúa không giận tôi thì tôi sẽ nhảy cẫng lên vì vui sướng.” 7 Có lẽ ngay ngày hôm đó, một số người nghe ông giảng đã trải nghiệm được “sự tự tin” mà ông nói đến. Biết đâu, một số người trẻ sau này đã viết thư cho bạn bè của họ và kể rằng họ đã trở về nhà với niềm vui mừng tột độ?
Bài này từng được xuất bản bởi Tiến sĩ Sinclair Ferguson. Xem tại đây.
Ghi chú của biên tập viên: Bài viết này là một đoạn trích trong The Legacy of Luther được xuất bản lần đầu vào ngày 29 tháng 10 năm 2018.
- Một ghi chú được lặp lại trong các tác phẩm của Luther, chẳng hạn trong, Luther: Lectures on Romans, 127, 208, 322.
- LW, 54:127.
- Để tìm thêm tài liệu tham khảo về nguyên tắc này trong các tác phẩm của Luther, bạn có thể xem Luther’s Theology of the Cross của Walther von Loewenich, do Herbert J.A. Bouman dịch (Minneapolis: Augsburg, 1976), 112–43.
- Luther, Commentary on St Paul’s Epistle to the Galatians, 558.
- Sđd., 559.
- Complete Sermons of Martin Luther, 1.2, 373.
- WA, 176.6f, được trích dẫn bởi Oberman, Luther: Man between God and the Devil, 315.